Chỉ còn lại chút hương xưa Dáng em như chuyến đò đưa ngược dòng Hồn tôi tựa một khúc sông Để em lướt tới cho chồng chềnh nhau. Đã không có điểm bắt đầu Thì em đâu biết nỗi đau muộn màng Mà tôi lủi thủi riêng mang Chút tình ở lại cho tàn bóng không. Đò em đưa nắng qua sông Chở trăm năm một nỗi lòng người dưng Nhịp tim lỡ có ngập ngừng Cũng là khoảnh khắc lừng khừng, rồi thôi! Chỉ còn lại một chút tôi Như mây buổi sáng đang rời rã nhau Thì nắng chiếu phía bên nào Em cũng đâu thấy lối vào hư vô… Hư Vô
Chỉ Còn…Thơ Hư Vô
17 Mar 2023 Leave a comment
in Thơ Hư Vô Tags: Thơ, Romantic poem