Có những lúc hồn tôi như chết đuối Trôi bấp bênh vào vực biển cồn dâu Nằm phơi xác hoang đàng cùng chiếc bóng Mà nghe nhịp tim như mới bắt đầu! Chợt bừng thức giữa lần em động đậy Biền cả lao đao mất dấu bến bờ Như xác lá muôn đời còn trôi dạt Đợi mưa về dậy mộng để vào mơ. Em ấp ủ mùi hương chờ nguyệt thực Trời tối om lăn lóc giữa hơi người Tiếng thét gào vút cao như biển động Ập vào nhau cơn cuồng bạo tả tơi! Trong thảng thốt vụt thấy em vời vợi Còn nhấp nhô theo ngọn sóng bạt ngàn Tôi vặn mình cho hồn rời khỏi xác Trút hơi tàn lịm chết giữa dung nhan… Hư Vô
Như Biển. Thơ Hư Vô
08 Dec 2022 Leave a comment
in Thơ Hư Vô Tags: Thơ, Romantic poem