Nghiêng vai cõng nắng lên rừng Em như làn gió ngập ngừng lướt qua Hất tung vạt áo lụa là Cuốn theo xác lá vàng pha bóng chiều. Bước ngang triền dốc rong rêu Bàn chân tôi bỗng nhẹ hều như mây Khập khều cùng khói sương bay Cõng em xuống biển cho đầy mùa thu. Để xem sóng tạc hình thù Em như chiếc bóng chợt vù vụt tan Mang theo dấu vết dã tràng Quằn vai tôi cõng chút tàn tích em. Về phơi lụa mỏng bên thềm Mùa thu thay áo vàng thêm góc chiều Tôi còn lãng đãng liêu xiêu Hồn khêu gợi mộng phù điêu dáng người… Hư Vô
Tượng Thu. Thơ Hư Vô
26 Nov 2022 Leave a comment
in Thơ Hư Vô Tags: Thơ, Romantic poem